Dạo này học nhiều, đọc nhiều (vô tình thôi) và gặp nhiều vấn đề về "giá trị" quá. Cũng nghĩ nhiều, viết nhiều, và định dành những gì hay ho nhất trong suy nghĩ của mình về "giá trị" cho page Chiêm tinh. Nhưng thôi, mặc kệ, viết cho mình trước.
Định nghĩa về giá trị, và như thế nào thì được coi là "có giá trị", thực ra mỗi người mỗi khác, chẳng ai giống ai hoàn toàn cả. Mà giá trị đó được đong đếm như thế nào (như thế nào thì là "có giá trị"), lại được xác định bởi một hệ quy chiếu khác nhau. Kì lạ thay, ngày xưa cứ nghĩ hệ quy chiếu này do mình đặt ra, nhưng không, hóa ra, dù ít nhiều như thế nào, hệ quy chiếu này cũng phụ thuộc vào người khác, thứ khác.
Sư Tử. Tại sao lại là Sư Tử lại liên quan đến giá trị bản thân ở đây nhỉ? Chắc là lấy làm đại diện thôi, nhưng nếu xét về góc độ chiêm tinh, Sư Tử là cung đầu tiên trong lớp nhận thức thứ 2: lớp nhận thức giữa nó với người khác. Hệ quy chiếu của nó không quá độc lập và chỉ chú tâm vào nó nhiều hơn như lớp nhận thức thứ nhất, cũng chẳng kiểu biết rằng kiểu gì cũng có xã hội/cộng đồng nào đó chấp nhận nó như lớp nhận thức thứ hai, mà nó phụ thuộc nhiều hơn vào người khác, thứ khác. Chắc cũng vì thế mà Sư Tử được chọn. Hay, nói cách khác, trong cái lớp nhận thức thứ 2 đó, hệ quy chiếu của Sư Tử chắc sẽ là rõ ràng nhất: giá trị của nó phụ thuộc vào khán giả xem phần trình diễn của nó...
Màu vàng của chú Sư Tử thể hiện hai ý nghĩa: ánh hào quang và nỗi buồn man mác. Sư Tử vốn mạnh mẽ, là chúa tể muôn loài, thường được gọi là chúa sơn lâm. Vẻ hùng dũng, thần thái dũng cảm của Sư Tử khiến người ta nể sợ, giống như ánh hào quang vậy. Tác giả đã khéo léo sử dụng biện pháp ẩn dụ, để ví màu vàng này với ánh hào quang của Sư Tử. Liên tưởng sâu hơn, ta hoàn toàn có thể thấy ánh hào quang này đồng nghĩa với "giá trị", cái giá trị mà bản thân Sư Tử mang trong mình. Sư Tử hiểu giá trị của nó, hiểu điểm mạnh của nó, và nó tỏa ra năng lượng tích cực từ những giá trị đó.
Thế nhưng, màu vàng của Sư Tử cũng giống với màu vàng của ánh trăng. Bản thân Sư Tử ý thức được rõ điểm mạnh và giá trị của mình. Nó hiểu rõ chứ, hiểu rõ tới mức chủ đích tập trung vào điểm mạnh của bản thân mà. Thế nhưng, điểm mạnh đó, giá trị đó, có được gọi là điểm mạnh hay giá trị không, thì lại phụ thuộc vào hệ quy chiếu, mà hệ quy chiếu này dù ít hay nhiều thì lại phụ thuộc vào người khác, những thứ khác. Điểm mạnh của mình có thực sự là điểm mạnh, giá trị của mình có thực sự có giá trị như mình vẫn tưởng hay không? Điều này Sư Tử băn khoăn và đi tìm nó ở môi trường bên ngoài. Nếu không đủ vững tâm, tự tin và thể hiện được ánh hào quang, thì rất dễ ánh hào quang đó sẽ biến thành ánh trăng buồn. Hàn Mạc Tử có lẽ là tác giả xuất sắc nhất lột tả được sự lạnh lùng, cô đơn của ánh trăng kia - thứ mà bản chất không tự mình tỏa sáng, nhưng người ta lại nghĩ rằng nó rất sáng.
Một chi tiết thú vị trong bức ảnh, là ngoài trời kia vẫn có trăng có sao, và trong này, chú Sư Tử của chúng ta đang thao thức. Phải chăng, chú Sư Tử này hơi nhạy cảm hơn bình thường, chú vẫn tỏa sáng, nhưng về đêm sẽ tự hỏi bản thân về giá trị của chính mình. Liệu, chú có cô đơn hay không?
Cô đơn hay không là do cảm nhận của mỗi người về tác phẩm, nhưng dưới góc nhìn của tôi, thì chú Sư Tử này không hề cô đơn. Chú Sư Tử trong bức ảnh chỉ đang trầm tư suy ngẫm, về mình, về người, về giá trị, về các hệ quy chiếu mà thôi. Mà kể ra, cô đơn thì cũng đâu có gì xấu đâu nhỉ? Nhìn về một hướng tích cực hơn, cô đơn, chẳng qua cũng chỉ là chậm lại, để quan sát lại bản thân, để hiểu thêm về giá trị của mình, để sau đó lại bước tiếp, thể hiện tiếp, tỏa sáng tiếp và hạnh phúc tiếp thôi mà. Cô đơn, cũng chỉ là một sự dừng chân, một khoảng lặng trong cuộc đời mà thôi.
Giống như một bản nhạc, cuộc đời mỗi người cũng cần có những nốt lặng cô đơn như vậy. Chẳng có bản nhạc nào không có nốt lặng, cũng chẳng có cuộc đời nào không có những khoảnh khắc cô đơn. Điều thú vị nằm ở chỗ, bạn là nhạc sĩ cho bản nhạc của cuộc đời mình, việc đặt để nốt lặng này ở đâu, sử dụng nó ra sao và như thế nào, nằm ở quyền quyết định của bạn mà thôi.
Bé Chi tập viết - viết cho những sự cô đơn xinh đẹp
Bài viết có phát triển và suy diễn từ ý tứ rất tinh tế từ bạn Thảo Nguyên Gemini và anh Duy Hưng - học viên khóa Leo lớp Chiêm tinh Tâm lý cơ bản của thầy Cá.
Blog của chị đây... ==))
Trả lờiXóaHello chị Táo Nhỏ hí hí :">
Xóa