Viết cho Thanh rồi mà không viết cho Vy nữa, thì không ổn. Vì dù sao, Vy cũng là người bạn đầu tiên, thân thiết và theo mình lâu nhất mà. Vy thì chưa đòi đâu, nhưng biết là Vy mà online, thấy viết cho Thanh là Vy cũng sẽ tìm bằng được bài viết cho Vy luôn, không có thì đó là vấn đề...
Tình cờ quen Vy qua một lần comment dạo. Hồi ý còn trẻ, còn trâu, lại mới biết sơ sơ về mấy cung hoàng đạo, nên vào các page chém gió nhẹ nhàng này kia. Ai ngờ đâu trong một lần tình cờ comment dạo đó, lại phát hiện ra cô bạn giống mình đến vậy. Cùng ngày tháng năm sinh, giờ sinh thì không giống nhưng mãi sau mới phát hiện ra AC cũng na ná mình.
Mình tạm gọi đó là cái duyên để tiếp tục mối quan hệ bạn bè với Vy. Mãi sau mới biết, Vy cũng có chung niềm đam mê bóng đá như mình, đều là fan của Liverpool. Câu chuyện với bóng đá của hai đứa về cơ bản khá giống nhau, mà chắc là, câu chuyện này giống với đại đa số các bạn fan bóng đá khác. Hầy, đôi khi mình cũng không biết, vũ trụ gửi cô gái này đến với mình để làm gì nữa? Để thỏa mãn mong ước có chị em sinh đôi của mình, hay là để mỗi lần nhìn vào, biết được mình mong gì muốn gì và cần trân trọng gì ở bản thân mình hơn?
Đã từng có những lần mình với Vy bàn luận với nhau về câu hỏi trên, tranh luận lên xuống vẫn không đưa ra được câu trả lời hợp lý. Cuối cùng hai đứa quyết định, hãy cứ treo lơ lửng câu hỏi này ở đó, chẳng nhất thiết phải tìm ra câu trả lời đâu. Vì trong cuộc sống cũng thế, cũng có vô vàn câu hỏi chẳng hề có đáp án, hoặc, đáp án của câu hỏi đó lại là điều mà mình chẳng muốn nghe. Và thế là từ đó, hai đứa mình cứ tíu tít thân thiết với nhau, chẳng còn băn khoăn những chuyện vì sao nữa, Vy nhỉ.
Tình cờ quen Vy qua một lần comment dạo. Hồi ý còn trẻ, còn trâu, lại mới biết sơ sơ về mấy cung hoàng đạo, nên vào các page chém gió nhẹ nhàng này kia. Ai ngờ đâu trong một lần tình cờ comment dạo đó, lại phát hiện ra cô bạn giống mình đến vậy. Cùng ngày tháng năm sinh, giờ sinh thì không giống nhưng mãi sau mới phát hiện ra AC cũng na ná mình.
Mình tạm gọi đó là cái duyên để tiếp tục mối quan hệ bạn bè với Vy. Mãi sau mới biết, Vy cũng có chung niềm đam mê bóng đá như mình, đều là fan của Liverpool. Câu chuyện với bóng đá của hai đứa về cơ bản khá giống nhau, mà chắc là, câu chuyện này giống với đại đa số các bạn fan bóng đá khác. Hầy, đôi khi mình cũng không biết, vũ trụ gửi cô gái này đến với mình để làm gì nữa? Để thỏa mãn mong ước có chị em sinh đôi của mình, hay là để mỗi lần nhìn vào, biết được mình mong gì muốn gì và cần trân trọng gì ở bản thân mình hơn?
Đã từng có những lần mình với Vy bàn luận với nhau về câu hỏi trên, tranh luận lên xuống vẫn không đưa ra được câu trả lời hợp lý. Cuối cùng hai đứa quyết định, hãy cứ treo lơ lửng câu hỏi này ở đó, chẳng nhất thiết phải tìm ra câu trả lời đâu. Vì trong cuộc sống cũng thế, cũng có vô vàn câu hỏi chẳng hề có đáp án, hoặc, đáp án của câu hỏi đó lại là điều mà mình chẳng muốn nghe. Và thế là từ đó, hai đứa mình cứ tíu tít thân thiết với nhau, chẳng còn băn khoăn những chuyện vì sao nữa, Vy nhỉ.
Bình thường nói chuyện với nhau toàn mày tao, thôi lên trên này thì chúng mình lịch sự với nhau Vy nhé, mình bạn cậu tớ đàng hoàng.
Nói thế nào nhỉ, với mình thì Vy như tấm gương phản chiếu chính xác bản thân mình ở trong đó vậy. Mình buồn, Vy ở bên, mình vui, Vy ở cạnh. Nếu như mình đồng cảm được với Thanh, thì giờ đây Vy lại là người đồng cảm được với tớ. Không giống như cách Thanh làm, Vy vẫn hiểu mình bị làm sao, vẫn hiểu mình đang gặp vấn đề gì, và Vy đẩy Chi đi. Đẩy mình đi đến tận cùng của nỗi đau, rồi khi mình xuống đến đáy rồi, Vy lại là người luôn ở đấy, đưa tay ra để mình bám vào và kéo mình lên. Trước giờ, bao nhiêu chuyện xảy ra với mình, nhưng chưa từng một lần thấy Vy buông tay hay bỏ rơi mình cả. Thực sự mình trân trọng và cám ơn điều đó. Vy cảm được mình, và ngược lại, mình cũng cảm được Vy.
Cũng như Thanh, Vy và mình đều mạnh mẽ lắm, Vy nhỉ. Vy thì mạnh mẽ hơn, chẳng mấy khi thấy Vy trẻ trâu như mình ở trên facebook, hiếm lắm mới thấy một chiếc stt kêu ca... Còn lại toàn thấy Vy với niềm đam mê mãnh liệt về bóng đá thôi. Nỗi buồn Vy giấu, Vy đồng cảm và chữa lành nỗi buồn cho những người khác. Này Vy, có phải đấy là cách Vy tự mình chữa lành những vết thương chằng chịt trong nội tâm của Vy hay không?
Thôi sến đến mức này thôi, sến nữa kiểu gì Vy cũng bảo là làm gì mà sến thế này nọ nọ kia ngay. Cô gái tuy có nóng tính, tưng tửng và rất phũ mồm, nhưng lại vô cùng chính nghĩa là sống đặc sệt tình cảm. Đừng cố giấu nữa cô gái, mình hiểu cô gái mà, hay nói chính xác ra là, mình hiểu nhau mà Vy!
Mong Vy sẽ vẫn là Vy, vẫn ở bên mình mãi mãi về sau.
Cám ơn Vy, vì đã gọi mình là "nữ thần" bóng đá. Mình không dám nhận đâu!
Mãi yêu!
Nói thế nào nhỉ, với mình thì Vy như tấm gương phản chiếu chính xác bản thân mình ở trong đó vậy. Mình buồn, Vy ở bên, mình vui, Vy ở cạnh. Nếu như mình đồng cảm được với Thanh, thì giờ đây Vy lại là người đồng cảm được với tớ. Không giống như cách Thanh làm, Vy vẫn hiểu mình bị làm sao, vẫn hiểu mình đang gặp vấn đề gì, và Vy đẩy Chi đi. Đẩy mình đi đến tận cùng của nỗi đau, rồi khi mình xuống đến đáy rồi, Vy lại là người luôn ở đấy, đưa tay ra để mình bám vào và kéo mình lên. Trước giờ, bao nhiêu chuyện xảy ra với mình, nhưng chưa từng một lần thấy Vy buông tay hay bỏ rơi mình cả. Thực sự mình trân trọng và cám ơn điều đó. Vy cảm được mình, và ngược lại, mình cũng cảm được Vy.
Cũng như Thanh, Vy và mình đều mạnh mẽ lắm, Vy nhỉ. Vy thì mạnh mẽ hơn, chẳng mấy khi thấy Vy trẻ trâu như mình ở trên facebook, hiếm lắm mới thấy một chiếc stt kêu ca... Còn lại toàn thấy Vy với niềm đam mê mãnh liệt về bóng đá thôi. Nỗi buồn Vy giấu, Vy đồng cảm và chữa lành nỗi buồn cho những người khác. Này Vy, có phải đấy là cách Vy tự mình chữa lành những vết thương chằng chịt trong nội tâm của Vy hay không?
Thôi sến đến mức này thôi, sến nữa kiểu gì Vy cũng bảo là làm gì mà sến thế này nọ nọ kia ngay. Cô gái tuy có nóng tính, tưng tửng và rất phũ mồm, nhưng lại vô cùng chính nghĩa là sống đặc sệt tình cảm. Đừng cố giấu nữa cô gái, mình hiểu cô gái mà, hay nói chính xác ra là, mình hiểu nhau mà Vy!
Mong Vy sẽ vẫn là Vy, vẫn ở bên mình mãi mãi về sau.
Cám ơn Vy, vì đã gọi mình là "nữ thần" bóng đá. Mình không dám nhận đâu!
Mãi yêu!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét