5 tháng nữa.
5 tháng nữa là bước qua tuổi mới. Thế là bản thân lại tự hỏi suốt 7 tháng vừa quá đã làm những gì. Đáng nhẽ những dòng này sẽ được viết lên trên blog xinh xắn đáng yêu của mình, nhưng thôi lười quá mà lại đang chạy deadline, nên đành ngoáy nhẹ vài dòng.
7 tháng vừa qua làm được nhiều mà cũng chẳng làm được gì cả. Một mả các sự kiện, biến động khiến đôi mắt bỗng sáng bừng lên như được tiêm gấp vitamin A x 10 vào thẳng mắt vậy. Các câu chuyện từ năm 2023 thực sự khiến bản thân mất một khoảng thời gian dài để cảm thấy ổn lại. Ổn lại thật chưa thì chắc là chưa, nhưng ít ra cũng thấy đỡ hơn chút xíu nào đó. Cảm giác ở thời điểm đó y như kiểu quá đau, quá thất vọng rồi nên sau này chẳng có cái gì đau được như thế nữa ý.
7 tháng qua vẫn rất vất vả, làm ngày làm đêm, mọi người thấy up ảnh đi chơi vậy thôi, chứ mọi người đâu có biết chuyến xê dịch nào cũng trong trạng thái sẵn sàng làm việc đâu? Kể như 2 chuyến đi Sing, 1 chuyến thăm chị gái thì trước và sau khi thăm vẫn check tin nhắn xử lí công việc ầm ầm, 1 chuyến đi thăm chú thì hẳn là cứ lúc nào trên đường di chuyển là lúc đó bấm điện thoại check việc, chị em đi cùng còn đang say giấc thì Chee đã làm việc được hẳn 3 tiếng =))) Vậy là du lịch dữ chưa? Quá dữ, dữ đến mức đến điểm check in xinh đẹp, chị em còn bảo "chửi xong chưa bỏ điện thoại xuống cười tươi nào" :))) Cười. Ấy thế mà thật tuyệt vời, mặc dù việc vẫn trôi chẳng có tí tắc nào, vẫn bị nói mát móc mỉa này kia. Xin nghỉ phép hẳn hoi r mà vẫn mang laptop đi xử lí công việc mà vẫn nhận được những lời đó là quỳ thật đấy. Cơ mà không sao, mình tự biết mình vẫn đang hết mình và không làm ảnh hưởng gì đến những người xung quanh, vậy là được. Còn lại, xin phép không quan tâm :">
7 tháng qua cứ làm cái gì ý, cứ loay ha loay hoay mặc dù hẳn từ đầu năm đã vô cùng rõ ràng định hướng mọi thứ: cuộc sống, công việc, tài chính, tình cảm. Chưa cái gì ra đâu vào đâu cả, cái gì cũng lưng chưng. Mà tức một nỗi, mấy cái lưng chừng đó nó lại không xuất phát từ phía mình. Có phải là do bản thân không cố gắng hay nỗ lực đâu, cũng chẳng phải là cố gắng sai cách. Đúng cách rồi, nỗ lực đủ nhiều rồi, nhưng có gì đó cứ không đúng. Kiểu như một con cá đang cố bơi ra biển lớn theo cách của nó, nhưng bằng một cách thần kì nào đó, hóa ra nó đang ở trong 1 cái chậu và được bê lên núi vậy. Sống vẫn sống, bơi vẫn bơi, nhưng không phải là ra biển lớn. 7 tháng qua, đã trên 1 lần gào thét ở vài nơi nào đó mà không ai biết (hoặc có) là, xin hãy cho con cá này được về biển khơi để vẫy vùng ở đó. Cá thì phải được bơi ý, lên trên bờ thì chỉ có làm cá 7 món hấp luộc rán áp chảo lẩu nấu canh thôi à. Ừ lấy ví dụ vậy thôi chứ mình k phải là cá, mình là dê núi =)
Bản thân luôn biết là mình đang ở trạng thái như thế nào, mình cần phải làm gì, tại sao hiện tại lại như vậy... Nhưng mấy thứ ý nó lí thuyết lắm. Thế nên, dù cho có tìm đến các tarot reader, astrology reader hay những bộ môn huyền học, khoa học khác, thì cảm giác của mình vẫn luôn là: ừ, các bạn ý nói đúng, nói đúng lí thuyết, nói đúng những thứ mình biết. Và mình biết là đúng. Nhưng cái mình cần lại là thời gian. 1 năm vừa qua, mình hiểu là những vết thương sâu cần có thời gian để lành lại, và chẳng thúc ép gì được. Phàm là những thứ cần thời gian thì không thể ép chín, phải từ từ. Phải cho bản thân một khoảng thời gian để chấp nhận rằng mình đã sai, mình đã tin tưởng nhầm, mình đã bị phản bội, mình đã bị tổn thương và rất tổn thương, mình không mạnh mẽ như mình nghĩ, và nhiều thứ nữa. Toàn những thứ cần thời gian. Nhưng bản thân lại quá bận để có thể ôm ấp và chấp nhận những tổn thương này. Cứ lao vào 500 cái guồng quay, kiểu gì ý. Nhọ một nỗi, khi các vết thương đang dần dần lành lại, thì lại có sự kiện nào đó làm nó rách thêm =))) Bố tổ sư, nếu đã vậy thì mình rạch mie những vết thương sắp lành cho nó toang luôn được k ạ, chứ mệt qá =)) Lành mới chả rách =)))
Drama thì bằng một cách nào đó vẫn bủa vây mình. Mọi câu chuyện, dù mình là nữ chính, nữ phụ xấu xa hay diễn viên quần chúng thì cũng vẫn bằng một cách thần kì nào đó đập vào mắt mình hàng ngày. Như chiếc drama mới nhất chẳng hạn, thực sự mình rất tò mò về việc không biết nữ phụ xấu xa chuyên gây khó dễ đồng nghiệp, "biết cách dập tắt mọi ngọn lửa" - vai của mình trong drama này - đang được nấu xói như thế nào và những gì :))) Vì bị tò mò ý, chứ hiện tại 4 chiếc task chạy song song (chắc là 4, hoặc hơn) là đủ để sấp mặt rồi. Mà cái nào cũng phải dùng não và rất nhiều não để làm, chứ không phải là công việc tay chân này kia không não nhé. Đến thời gian để ý đến crush còn chẳng có, thía mà drama bỗng bổ mie xuống đầu :))) Âu cũng là cái liễn, nếu tiếng đã xấu đến vậy thì cứ để nó xấu như vậy đi :))) Mình quá lười giải thích. Ai thích hóng câu chuyện thật bản full HD không che thì nhắn, mình gửi cho full clip 12 phút hơn, thêm vài cái ảnh để rõ background, rồi muốn hiểu sao thì hiểu. Chỉ là mình thấy nữ chính mỏng manh trong câu chuyện kia làm phiền nhiều người không liên quan quá, mình bị ngại ý...
5 tháng nữa sẽ như thế nào thì mình cũng không biết nữa, chỉ mong muốn con cá đó sẽ được trả về biển cả, hoặc con dê núi sẽ được leo núi, chứ đừng bắt con cá leo núi, con dê lặn sâu. Xin hãy đặt để mình đúng chỗ trong công việc, yêu thương mình đủ nhiều vì mình xứng đáng. Con cáo nhỏ hay mang lại niềm vui nho nhỏ cho mình, hay con cá lớn ở phương xa khiến mình nghĩ nhiều, hay là ai khác thì cũng kệ đi. Vậy thôi.
Rốt cuộc thì, định ngoáy nhẹ vài dòng lên facebook, nhưng vẫn thấy facebook xô bồ quá, nên lại chui vào chốn văn chương. Năm nay là năm gì đó, mà viết lách hơi nhiều. Cũng đã là bài thứ 4 trong năm nay và là bài thứ 2 trong chiếc tháng 7 này rồi đấy.
Thực ra thì, chỉ là mình đang dần đối diện được với mọi thứ thôi. Mình tin một chuyện là, khi mà viết được ra, không bị ngắt mạch cảm xúc, vượt được lên trên sự lười và bận của bản thân, nghĩa là những thứ chưa ổn, đã dần ổn hơn được 1 chút rồi ^^
Chúc cậu may mắn nhé Chi.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét